Được tạo bởi Blogger.

NTK Hoàng Dung: "Phải biết sống và nuôi dưỡng cho mình một tâm hồn đẹp"

TINSAOVIET - Rất hiếm có nhà thiết kế thời trang nào vừa có cả cái đầu lạnh và trái tim nóng như Hoàng Dung để có thể cân bằng giữa hai vai trò doanh nhân và nghệ sĩ, bay bổng nhưng chừng mực và tỉnh táo, náo động mà vẫn điềm tĩnh.

NTK Hoàng Dung: "Phải biết sống và nuôi dưỡng cho mình một tâm hồn đẹp".

Những bộ sưu tập được trình diễn trong chương trình thời trang New Style Fashion Show của Hoàng Dung như là chùm câu chuyện kể đầy thi vị và xúc động về những vẻ đẹp truyền thống và hiện đại của người phụ nữ

- Để đưa được dòng thời trang của mình đi vào đời thường, chị có phải đối diện với những thử thách giữa sáng tạo và tài chính?

Đến một thời điểm già dặn hơn, tôi sẽ suy nghĩ về những bộ trang phục mang tính thương mại hơn, đáp ứng cả cho những người có nhu cầu cao cấp lẫn người tiêu dùng trung lưu. Thử thách giữa sáng tạo mẫu mã và ngân sách rất nhiều, rất khắc nghiệt. Một nghệ sĩ đi kinh doanh gặp nhiều khó khăn hơn một doanh nhân chuyên nghiệp, mà khó nhất là cân bằng được giữa việc kiếm tiền và bản năng nghệ sĩ. Tôi cũng mắc sai lầm khi bắt đầu thương mại hóa thương hiệu của mình. Cách đây vài năm, tôi bị ảnh hưởng bởi sự bay bổng nên hàng làm ra đẹp mà bán được rất ít. Người tiêu dùng thích ngắm chứ không chọn mua đã khiến tôi hơi hụt hẫng. Sau đó tôi phải cân chỉnh lại cách sản xuất thời trang để đáp ứng đúng thị hiếu của người tiêu dùng. Nói thật là suốt quá trình khởi nghiệp, khi chưa xây dựng được đội ngũ chuyên nghiệp, tôi cứ bị giằng co giữa hai vấn đề đó. May mắn là tôi đã bắt kịp được theo dòng chảy.




- Thời trang ứng dụng phải chăng đòi hỏi một cách tiếp cận khác?

Phải đi vào cuộc sống, thói quen, thị hiếu của đông đảo người tiêu dùng, không thể bay bổng mãi, mà phải có điểm dừng. Nếu không sáng tạo thì còn gì là thời trang. Tôi cố gắng liên tục cho ra đời những kiểu dáng mới có khả năng đi vào đời thường. Dung Solist đã được giới trẻ đón nhận bởi phong cách trẻ trung, hiện đại và dễ mặc.

- Bây giờ, với chị khó khăn nào là lớn nhất?

Đến hôm nay, khó khăn của tôi không phải là kinh doanh thế nào, đường lối ra sao, mà là cân bằng giữa công việc và cuộc sống riêng để có thể thích nghi theo những thay đổi mỗi ngày.




- Ngày còn nhỏ chắc chị đã ham thích hội họa?

Sinh ra và lớn lên tại Phú Thọ, cuộc sống tuổi thơ của tôi rất nhiều âm thanh, màu sắc. Thời thơ ấu, dù việc học chiếm khá nhiều thời gian nhưng tôi vẫn dành nhiều đam mê cho hội họa. Thời gian được học ở trường đã chắp cánh cho trí tưởng tượng của tôi rất nhiều. Những đề bài thầy cô cho như vẽ về ước mơ của mình, vẽ lại những cảm xúc của mình khi xem bộ phim hoạt hình… đã khiến tôi rất thích vì tha hồ tưởng tượng. Đến giờ khi nhìn lại tuổi thơ, tôi thấy một bức tranh rất đẹp, cho tôi nhiều cảm xúc, dù cuộc sống cực khổ. Nơi đó, mảnh đất đó đã nuôi dưỡng tôi để tôi lớn lên như ngày hôm nay.


- Một người đầy cảm xúc như chị có khó sống không?

Tôi chẳng có gì quá buồn, quá vui, cái gì cũng có thể nếm trải. Học sống còn khó hơn nhiều so với học nghề. Trước sóng gió trong những ngày đầu khởi nghiệp, tôi cũng bị nao núng, thất vọng, cũng có lúc "vui quá hóa dại"… Đến hôm nay, không còn trẻ, cũng chưa già, nhưng nhìn lại những gì trải qua, tôi thấy mình an nhiên tự tại, hài lòng với chính bản thân. Tôi luôn cố gắng tự cân bằng ước muốn để không bị lệ thuộc bất cứ điều gì. Nhiều người cứ nghĩ mình giỏi, sẽ không có ai giỏi hơn, cứ cố giỏi hơn nhưng như vậy càng làm mất cân bằng cuộc sống, cuối cùng chẳng giải quyết được gì. Giải thoát khỏi áp lực của chính mình là bớt ham muốn, bớt sân si, cứ làm tốt nhất trong khả năng, sống có niềm vui. Nhiều người thành đạt rồi cũng phải đi tìm cuộc sống vui, thuyền lớn sóng lớn là chuyện bình thường, làm sao tìm được niềm vui mỗi ngày là điều quý nhất. Với tôi, áp lực công việc thì vẫn phải đối đầu, hằng ngày làm việc nghiêm túc, giữ sự tự do cân bằng với sở thích, không nặng, không buông bên nào.


- Chị làm thế nào để truyền lửa đam mê sáng tạo cho nhân viên của mình?

Người làm sếp vừa phải quản lý, lãnh đạo, vừa là một chuyên gia tâm lý để dẫn dắt đội ngũ nhân viên, cứng quá không được, mềm quá không xong. Khó nhất là truyền lửa, truyền đam mê đến mọi người. Mỗi người có một lối sống, một phong cách làm việc, việc đốt lên một đốm lửa nhỏ để thổi bùng lên đam mê của cả tập thể là việc không dễ chút nào. Lĩnh vực của chúng tôi liên quan đến nghệ thuật, vì vậy nhất thiết các nhân viên phải được truyền lòng đam mê. Thiết kế một cái áo đòi hỏi người đính kết, người may phải cùng “cháy” với mình. Vì vậy, hằng ngày tôi như một hoạt náo viên, đốt lên ngọn lửa, kích thích mọi người hợp lực thổi bùng lên, dù đôi lúc bản thân tôi cũng mệt mỏi, lo âu, nhưng làm riết cũng thành quen.


- Theo chị, người dẫn đầu cần có phẩm chất gì quý báu nhất?

Có rất nhiều phẩm chất cấu thành một lãnh đạo giỏi, nhưng với tôi, quan trọng nhất là sự rộng lượng. Lãnh đạo con người thì phải có những quy định trong công việc, nhưng trên mọi quy định, tấm lòng, tâm hồn là quan trọng nhất.

- Chị quan niệm thế nào là sống giàu?

Tôi thích giàu vốn sống, giàu tình bạn, tình người. Còn chuyện quy đổi ra tiền bạc thì ai chẳng muốn, nhưng nếu để đánh đổi mà không có được thứ mình muốn thì thôi, đủ ăn là được rồi.

- Với chị, điều gì là quý nhất?

Thời gian!

- Theo chị, làm thế nào để có được sức sáng tạo bền lâu?

Phải biết sống và nuôi dưỡng cho mình một tâm hồn đẹp.

Ivan Nguyen | Tin Sao Việt
Bài viết đóng góp, xin gửi về: media@goldstar.com.vn